Tâm Sự
Con trai bỏ cả ghế phó giám đốc để theo con bé bán nông sản vùng cao – đến ngày ra mắt, tôi ch:ết lặng khi nhìn thấy nhà lụp xụp của con dâu
Tôi là mẹ đơn thân, một tay nuôi con trai thành tài.
Trong chuyến đi thiện nguyện, vị chủ tịch tình cờ gặp một ông lão khốn khó. Không ngờ, ông lão cất tiếng gọi anh bằng một cái tên xa xăm khiến anh bật khóc như trẻ nhỏ…
Chiếc xe từ từ dừng lại bên con đường đất đỏ dẫn vào bản nhỏ. Mùi khói bếp lẫn mùi ẩm mốc của núi rừng tràn qua khe cửa xe, khiến lòng anh se lại. Dù đã từng đi qua biết bao nơi trong những chuyến thiện nguyện, lần này lại khiến anh bồi hồi một cách kỳ lạ.
Tôi phải cảm ơn cả h:ọ nhà anh… Ngày đi làm thủ tục nhận nhà, bố mẹ chồng nằng nặc…
Khi tính đến chuyện cưới xin, cả hai thống nhất sẽ mua nhà trước. Ngọc góp 1 tỷ 7 – phần lớn từ khoản tiết kiệm mà bố mẹ cho. Nam gom góp được 700 triệu, là tất cả những gì anh tích cóp được và mượn thêm từ bạn bè. Ngọc không so đo. “Của chồng công vợ, miễn sao cùng nhau cố gắng là được,” cô từng cười.
Vừa 18 tuổi, tôi lên thành phố rửa bát thuê cho quán phở hy vọng đổi đời…
Được 6 tháng thì tôi quen một đại gia hơn 20t là khách quen của quán. Ông ta ngọt nhạt: “Đ:ẻ cho anh lấy 1 thằng con trai nối dõi, em sẽ có 300 triệu, tha hồ làm lại cuộc đời”. Nghe bùi tai, tôi đồng ý dọn đến căn chung cư ông ta thuê sẵn, đến khi có b:ầ u. Ai ngờ ngày tôi v: ỡ ố: i sinh con cũng là ngày ông ta..
Ngày chồng sang sống với bồ, vợ lẳng lặng mở két lấy 300 triệu rời nhà ra đi…
Sài Gòn đổ mưa như trút nước đúng ngày Linh kéo vali rời khỏi căn nhà mình từng gọi là “tổ ấm”. Không một tiếng cãi vã, không một lời níu kéo. Chỉ có tiếng sấm rạch ngang bầu trời khi cánh cửa nhà khép lại phía sau lưng cô. Còn anh – Hoàng – đang ngả lưng trong vòng tay người đàn bà khác, không biết rằng, cơn giông thật sự vừa mới bắt đầu…
Hạnh muốn làm cô giáo, nhưng ước mơ của em mãi dang dở ở tuổi 18…
Ở một vùng quê nghèo ven sông, có một cô bé tên Hạnh. Từ nhỏ, Hạnh đã ước mơ trở thành cô giáo. Mỗi chiều tan học, em lại về nhà lục tìm những quyển vở cũ, tự chấm điểm, giảng bài cho những con búp bê bằng giọng điệu đầy say mê. Với Hạnh, đứng trên bục giảng là điều hạnh phúc nhất trên đời.
Nữ sinh đội kh:ăn ta:ng đi thi – câu chuyện phía sau khiến cả trường rơi lệ…
“Sáng hôm đó, cả sân trường như chững lại khi cô nữ sinh nhỏ bé bước qua cổng với chiếc khăn tang trắng buộc vội trên đầu. Những ánh mắt tò mò dõi theo, những lời thì thầm rơi rớt giữa không khí oi nồng mùa hạ. Nhưng chỉ có một người biết, vì sao em vẫn cố đến trường trong ngày đau thương nhất đời mình…”
Tôi đúng là “siêu giỏi”, làm vợ và b:ồ cùng sinh con một lúc ở cùng 1 bệnh viện, vợ ở tầng trên còn b:ồ nằm tầng dưới
Tôi – Nguyễn Hoàng Nam – tự cho mình là giỏi, ai ngờ đến một ngày lại phải chạy thục mạng giữa hai tầng bệnh viện chỉ để chờ… hai tiếng khóc chào đời.”
Về nhà người yêu ra mắt, tôi ng:ỡ ng:àng khi biết bố mẹ anh đang cho vợ cũ của người yêu “ở nhờ” nhà mình
Đêm đó, khi về đến nhà mình, tôi bỗng thấy mình như kẻ xâm nhập, ngồi lặng lẽ trong góc tối của câu chuyện gia đình mà mình chẳng có vai vế gì hết.
Tôi định ly hôn người vợ chi tiêu ho:ang phí, cô ấy bỗng đưa ra 300 triệu và tiết lộ một bí mật khiến tôi b:àng ho:àng
Tôi chưa từng nghĩ hôn nhân của mình sẽ kết thúc vì… tiền. Nhưng sáng hôm ấy, khi nhìn sao kê tài khoản cứ vơi đi không lý do, tôi thấy lòng mình cạn kiệt hơn cả con số trong sổ tiết kiệm.
Bé gái xin vào bệnh viện để gặp bố lần cuối, y tá hỏi bố em là ai thì ch:ết l:ặng…
Chiều mưa nặng hạt ở Sài Gòn. Những giọt nước trượt dài trên kính cửa xe buýt, phản chiếu ánh đèn vàng mờ nhòe. Một bé gái khoảng 10 tuổi, tóc buộc gọn, chiếc áo đồng phục đã sờn cổ, đứng lặng trước cổng bệnh viện. Trong tay em là một bức ảnh đã ố màu — người đàn ông trong ảnh cười hiền lành, bế em trên tay khi em còn bé xíu.