Tâm Sự
Mải buôn bán làm ăn, tôi thành gái quá lứa lỡ thì ở tuổi 40. Sau trận đa:u ruột thừa tôi thuê thanh niên 30 tuổi làm cho cửa hàng…
Tôi là Hương, 40 tuổi, sống ở một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Lâm Đồng. Suốt 20 năm qua, tôi mải mê buôn bán, mở một cửa hàng tạp hóa lớn nhất khu vực, đến nỗi không có thời gian nghĩ đến chuyện yêu đương. Ở tuổi 40, tôi bị gọi là “gái quá lứa
Tôi đồng ý cầm số t:iền đó bỏ đi mà không nói lời nào, ngày chuyển dạ tôi sh:ock ng:ất khi một tờ giấy được gửi đến
Tôi vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh ấy. Buổi sáng, que thử thai hiện lên hai vạch rõ ràng, tim tôi như ngừng đập. Vui mừng, lo lắng, bàng hoàng – tất cả cảm xúc trộn lẫn vào nhau. Tôi chưa kịp chia sẻ tin vui với Minh, người yêu tôi, thì chuông cửa reo lên. Trước mặt tôi là mẹ anh, bà Hương, với ánh mắt lạnh lùng và một chiếc cặp da đen bóng.
Anh xe ôm nghèo cứu t:ỷ phú trong một chiều mưa ngập, hôm sau cô trở lại với lời đề nghị sh:ock, cuộc đời anh cũng thay đổi mãi mãi kể từ đây…
Chiều hôm ấy, cơn mưa bất ngờ đổ xuống thành phố. Chỉ trong chốc lát, cả con đường biến thành biển nước. Người người hối hả trú mưa, còn những ai lỡ kẹt lại thì vật lộn để di chuyển trong dòng nước ngập ngang đùi.
Đang ô:m nhân t;ình ngủ thì con trai bỗng gọi điện “Bố ơi mai mẹ lấy chồng đấy, bố có về dự không?”, tôi ú ớ chạy về khi quần áo vẫn còn xộc xệ:;ch thì chao ôi, ch;ết s::ững khi trước mắt chính là cảnh tượng…
Đêm ấy, tôi đang ôm nhân tình ngủ say thì bỗng điện thoại rung lên. Mắt nhắm mắt mở, tôi nghe thấy tiếng con trai nấc nghẹn trong máy: – “Bố ơi… mai mẹ lấy chồng đấy… bố có về dự không?” Câu nói ấy khiến tôi choàng tỉnh, cả người run bắn. Tôi ú
Cha n-hặt v-e ch-ai, mẹ không có, bị bạn bè x-a lá-nh . Ngày nhận bằng khen, cô học sinh đã phát biểu một câu c-hí mạ-ng khiến cả trường sử-ng s-ốt, v-ỡ ò-a cả-m xú-c…
Trong con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo, ẩm thấp ở một khu lao động nghèo ngoại ô Quảng Ngãi, nơi mùi ẩm mốc của những ngôi nhà cũ kỹ và tiếng xe cộ ồn ào hòa lẫn vào nhau, An thường xuyên bắt gặp hình ảnh thân thuộc: dáng người gầy gò, còng lưng của bố
B;é trai m/ất t/ích 6 năm bất ngờ gọi điện cho mẹ lúc nửa đêm..”Alo… mẹ ơi… mẹ có nghe con không?”
B;é trai m/ất t/ích 6 năm bất ngờ gọi điện cho mẹ lúc nửa đêm..”Alo… mẹ ơi… mẹ có nghe con không?” Tiếng nói non nớt, đứt quãng vang lên trong điện thoại lúc 2 giờ sáng. Bà Hạnh chết lặng, tay run rẩy, tim như ngừng đập. Giọng nói ấy… bà chưa từng quên
Nghỉ lễ tôi cùng chồng về quê, mẹ chồng làm 4 mâm cỗ, hồ hởi giới thiệu cô b:ồ của chồng…
Tôi ôm cả tập giấy trước ngực suốt dọc đường từ Hà Nội về Nghệ An, như ôm một túi gạo không ai nấu được. Giấy mỏng, nhưng gió đổ qua khe xe khách lại kêu nặng nề.
Người phụ nữ giàu nhất làng liên tục tuyển trai trẻ về b-ốc vá-c thuê, nhưng lạ thay họ chỉ làm vào ban đêm
Người phụ nữ giàu nhất làng, bà Tư Hòa, ngoài 60 tuổi, goá chồng đã lâu, không con cái. Căn biệt thự nằm tách biệt cuối làng, cao tường kín cổng, nhưng đêm nào cũng sáng đèn tầng hầm, dù ban ngày luôn đóng im ỉm. Gần đây, bà liên tục tuyển trai trẻ về làm bốc
Con dâu x/úi gi/ục chồng đ/uổi bố chồng để ch/iếm đất, nhưng chỉ đúng 1 tuần sau, cả hai phải nhận cái kết đắng ngắt…
Ông Bảy năm nay đã ngoài bảy mươi, vợ mất sớm, một mình tần tảo nuôi con trai là Lâm khôn lớn. Bao năm làm lụng trên mảnh đất cha ông để lại, ông chắt chiu dựng cho Lâm căn nhà đàng hoàng, lại cưới cho con dâu đàng hoàng. Ông vẫn nghĩ, đời mình
Vợ m:ang th:ai 6 tháng không chịu bước xuống giường, chồng nghi ngờ vén chăn lên và cảnh tượng khiến anh r:un r:ẩy…
Anh Minh và chị Hạnh cưới nhau được ba năm mới có tin vui. Từ ngày biết tin vợ mang thai, Minh chăm sóc vợ từng li từng tí. Thai đã được sáu tháng, bụng chị Hạnh ngày một lớn. Thế nhưng gần đây, chị trở nên kỳ lạ: chị luôn nằm lì trên giường, hầu như không bước ra ngoài. Dù Minh động viên thế nào, chị cũng chỉ cười gượng, nói rằng mình mệt.
Hành động của bố dượng khiến tôi bật khóc sau 10 năm gặp lại
Tôi năm nay 46 tuổi. Cái tên Bình An là do mẹ đặt cho tôi, chỉ mong tôi được lớn lên khỏe mạnh, sống an yên giữa cuộc đời nhiều biến động. Nhưng cuộc đời tôi, từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ là một con đường bằng phẳng.