Tâm Sự
L//ừa mẹ đi khám, con gửi thẳng mẹ vào dưỡng lão rồi chiế/m 3 căn nhà, một tháng sau, bà khiến họ sốc nặng.
Bà Lan năm nay 72 tuổi. Mái tóc bạc trắng, dáng người gầy nhỏ nhưng giọng nói vẫn sang sảng. Người trong xóm ai cũng kính nể bà. Một mình bà nuôi hai đứa con khôn lớn sau khi chồng mất sớm. Cuộc đời bà là chuỗi ngày buôn bán đầu tắt mặt tối ngoài chợ, gom góp từng đồng để mua được ba căn nhà mặt tiền.
Vợ nấu nướng xong còn bận cho 2 con nhỏ ăn, lúc quay vào cả nhà ăn hết sạch mâm cơm chừa lại đúng bộ x:.ư:.ơng cá thì ứa nước mắt. Chồng nổi đi::ên đứng dậy hành động sau đó khiến ai cũng sưỡng người
Buổi chiều tà, khu phố nhỏ ở ngoại ô Hà Nội bắt đầu lên đèn. Trong căn nhà cấp 4 đơn sơ, Linh đang lui cui trong bếp với mớ rau muống, vài miếng đậu rán, và con cá trê kho mặn. Cô không có nhiều thời gian — vừa phải nấu cơm, vừa phải để ý hai đứa trẻ đang tranh nhau chiếc thìa nhựa trong góc nhà. Đứa lớn ba tuổi, đứa bé mới mười bốn tháng.
“Linh cảm kỳ lạ suốt nhiều năm, người con trai quyết định đào mộ cha mình – và phát hiện khiến anh không thể thở nổi…”
Ba năm sau ngày cha anh – ông Lâm – qua đời vì một cơn đau tim đột ngột, Dũng vẫn không thể nguôi ngoai nỗi mất mát. Tuy nhiên, gần đây, những giấc mơ lặp đi lặp lại bắt đầu ám ảnh anh. Trong mơ, Dũng thấy cha mình mặc bộ đồ tang trắng, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt hoảng loạn, liên tục kêu lên: “Cứu bố! Bố chưa chết!”. Tiếng kêu đó gào thét trong đêm, làm Dũng tỉnh dậy giữa cơn mê đầy mồ hôi lạnh.
R:uồng r:ẫy vợ vì nhà nghèo, ai ngờ vừa l:y h:ôn được một phút, chồng s: ốc ng:ất khi thấy nhà vợ đ:ánh xe hơi t:iền t:ỷ đón vợ, người trong xe là…
Khi thẩm phán gõ búa tuyên bố ly hôn, Phong thở phào. Anh ta liếc nhìn Hân – người vợ cũ giờ đã không còn ràng buộc với mình. Cô ngồi lặng im, đôi mắt hoe đỏ, chiếc áo sơ mi đã bạc màu nơi cổ tay, mái tóc búi gọn hờ hững. Trong đầu Phong chỉ hiện lên một chữ: “Phiền.”
Phải nhập viện cấp cứu, người mẹ già s/ững s/ờ khi phát hiện bác sĩ điều trị cho mình – bạn trai con gá//i nuôi lại có v/ết bớt giống hệt con trai thất lạc năm xưa…
Bà Hạnh, 65 tuổi, sống một mình trong căn nhà cấp bốn nhỏ ở ngoại ô Đà Nẵng. Cả đời bà là một chuỗi những tháng ngày lặng lẽ, sau biến cố mất đi đứa con trai duy nhất – bé Long – khi cậu chỉ mới 5 tuổi.
Bị chồng đòi ly hôn vì khó có con, tôi đành dựa vào anh phụ hồ để có chỗ ở, 3 tháng sau ch:oáng v:áng khi…
Tôi vẫn nhớ rõ cái buổi chiều mưa đó – khi tôi bị đuổi ra khỏi căn nhà từng gọi là “tổ ấm” với đúng một vali quần áo và chiếc điện thoại sắp cạn pin. Chồng tôi – người từng thề thốt “một đời yêu em” – đã không chút thương xót ném tôi ra đường sau khi tôi bị s:@y th:ai lần thứ hai.
Anh bảo vệ đưa cô gái bị ngất vào phòng cấp c:ứu trong mưa, không ngờ hành động đó khiến cuộc đời anh thay đổi mãi mãi
Trời mưa tầm tã suốt buổi chiều hôm đó, bầu trời xám xịt như trút cơn giận xuống thành phố. Trong cơn mưa nặng hạt, anh Tín – nhân viên bảo vệ ca tối của một trung tâm thương mại lớn – vẫn kiên nhẫn đứng dưới mái che cổng chính, mặc áo mưa, mắt không rời khỏi từng lượt người ra vào.
Người đàn ông bán thịt trả nhầm ví cho bà cụ, 10 năm sau anh b/ẽ b/àng được mời về biệt thự nhận di chúc
Giữa khu chợ cũ nằm lọt thỏm trong lòng thành phố nhộn nhịp, có một sạp thịt nhỏ lúc nào cũng đông khách – không phải vì thịt rẻ, mà vì người bán tên Quang. Anh ngoài ba mươi, gương mặt rám nắng, bàn tay to với những vết dao sẹo cũ, giọng nói nhỏ nhẹ đến lạ. Người ta vẫn kháo nhau: "Anh Quang bán thịt mà nói chuyện như thầy giáo nghỉ hưu."
Biết tôi cho con gái 500 triệu mua nhà, con dâu đến cửa nói ầm ĩ: Phải đòi lại, nếu không các cháu trai sẽ không gọi vợ chồng tôi là ông bà nội nữa
Tôi họ Trần, năm nay tôi 65 tuổi. Tôi có 2 người con, một con trai và một con gái. Trước kia, vợ chồng tôi từng có chiều hướng hơi thiên vị, dành nhiều tâm huyết hơn cho con trai vì lúc nào cũng nghĩ con trai vất vả hơn, sau này còn có nghĩa vụ chăm sóc mình còn con gái lớn lên sẽ đi lấy chồng, có gia đình riêng rồi đa phần sẽ không thể lo cho cha mẹ được nữa.
Sau 2 tháng l:y h:ôn, tôi bàng hoàng khi thấy vợ b:ần th:ần ở bệnh viện và sự thật khiến tôi s:ụp đ:ổ…
Tôi tên Nam, 34 tuổi, là một nhân viên văn phòng bình thường với một cuộc hôn nhân tưởng chừng ổn định kéo dài 5 năm.
22 năm ở vậy nuôi con cho người yêu cũ – ngày tốt nghiệp, một cái quay lưng của con trai khiến người đàn ông bật khóc
22 năm trước, giữa lúc cuộc đời anh đang rơi vào bế tắc sau cú sốc phá sản, Mai – người yêu cũ – đột ngột quay lại, ôm theo một đứa trẻ còn đỏ hỏn. Cô đứng ở ngưỡng cửa nhà anh, lạnh lùng nói:
– “Con anh đấy… Em không thể nuôi nó. Em cũng không đủ can đảm bỏ nó. Nếu anh không nhận, em sẽ để lại đây rồi đi.”