Đại gia chứng khoán về tận quê hỏi vợ, kỳ lạ là anh lại chọn cô gái x.ấu nhất làng làm vợ…

Hùng, một đại gia trong giới chứng khoán, được biết đến không chỉ bởi khối tài sản khổng lồ mà còn vì lối sống kín đáo và ít chia sẻ về đời tư.

Ở tuổi 40, Hùng sở hữu trong tay hàng loạt bất động sản đắt giá, những chiếc xe sang trọng, cùng danh mục đầu tư khiến nhiều người ngưỡng mộ. Thế nhưng, điều khiến người ta tò mò nhất lại là chuyện anh vẫn sống độc thân. Tin đồn lan truyền rằng Hùng quá kén chọn, chỉ muốn cưới một người phụ nữ hoàn hảo — người đủ xứng đáng với vị trí và thành công của anh. Vậy mà, vào một ngày chẳng ai ngờ tới, Hùng đột ngột tuyên bố sẽ trở về một ngôi làng nhỏ nghèo khó để… tìm vợ.

Ngôi làng ấy là nơi Hùng sinh ra và lớn lên trước khi rời đi lập nghiệp. Một nơi yên bình, nhưng cuộc sống người dân còn nhiều vất vả, chủ yếu dựa vào nghề nông. Thông tin Hùng trở về nhanh chóng lan khắp làng như một cơn bão, khiến ai nấy xôn xao. Các cô gái trẻ đua nhau ăn mặc lộng lẫy, trang điểm kỹ càng với hy vọng lọt vào “mắt xanh” của người đàn ông thành đạt. Ai cũng mơ mình sẽ trở thành “cô dâu vàng”. Tuy nhiên, giữa bao ánh mắt trông ngóng, có một người dường như chẳng hề quan tâm — Thắm, cô gái bị cả làng gán cho biệt danh “xấu nhất làng”.

Ảnh minh họa

Thắm đã 45 tuổi, khuôn mặt đầy tàn nhang, răng hô, dáng người nhỏ bé và luôn diện những bộ đồ cũ kỹ. Cô sống khép kín, ít nói, và thường bị mọi người dè bỉu vì vẻ ngoài. Nhưng Thắm không để tâm. Cô vẫn âm thầm sống cuộc đời của mình.

Ngày Hùng trở về làng, cả làng kéo ra xem như có hội. Hùng bước xuống từ chiếc xe sang bóng loáng, mặc vest lịch lãm, ánh mắt trầm tĩnh, phong thái điềm đạm. Anh không hề tổ chức buổi gặp mặt long trọng nào, chỉ lặng lẽ đi quanh làng, chào hỏi vài người quen cũ. Các cô gái ăn diện cố gắng bắt chuyện, nhưng Hùng chỉ mỉm cười xã giao, không để lộ chút hứng thú nào.

Khi mặt trời dần lặn, ai cũng nghĩ Hùng sẽ chọn một trong những cô gái nổi bật nhất làng. Nhưng không. Anh lại dừng chân trước căn nhà nhỏ đơn sơ của Thắm.

Lúc ấy, Thắm đang ngồi trước sân, vá lại chiếc áo cũ. Thấy Hùng đến, cô chỉ nhẹ nhàng đứng lên chào anh. Hùng mỉm cười, hỏi thăm vài câu về cuộc sống rồi đột ngột nói:

“Tôi muốn cưới cô làm vợ.”

Cả làng như ch. ết lặng.

Mẹ Thắm run rẩy bước ra, không tin vào tai mình:

— “Anh… anh nói thật chứ? Con tôi… nó không xứng với anh đâu.”

Hùng chỉ gật đầu, điềm đạm đáp:

— “Cháu đã quyết định rồi.”

Tin Hùng chọn Thắm làm vợ khiến cả làng bàn tán xôn xao. Người nói anh điên, kẻ bảo chắc Thắm có “bùa yêu” nào đó. Nhưng Hùng chẳng để tâm. Anh nhanh chóng tổ chức một đám cưới đơn giản ngay tại làng rồi đưa Thắm lên thành phố. Dù sống trong giàu sang, Thắm vẫn giữ nguyên lối sống giản dị, âm thầm chăm sóc chồng từng chút một.

Còn Hùng, dù công việc bận rộn, luôn dành thời gian cho vợ. Ai nhìn vào cũng thấy — anh thực sự hạnh phúc.

Hai mươi năm sau, Hùng qua đời vì bạo bệnh. Tin anh để lại toàn bộ tài sản cho Thắm khiến cả làng một lần nữa xôn xao. Vào ngày công bố di chúc, luật sư của Hùng có mặt tại làng, trước sự chứng kiến của đông đảo người dân. Ngoài khối tài sản khổng lồ, Hùng còn để lại một bức thư tay, trong đó anh giãi bày lý do chọn Thắm làm người bạn đời.

Trong thư, Hùng viết:

“Tôi lớn lên ở làng này, và Thắm là người duy nhất dang tay giúp đỡ khi tôi khốn khó nhất. Năm tôi 15 tuổi, gia đình gặp tai họa, chẳng còn gì để ăn. Tôi đã ngất lịm bên vệ đường vì kiệt sức, và Thắm – dù nhà cô ấy cũng chẳng dư dả – vẫn mang cho tôi một bát cơm. Cô ấy không xinh đẹp theo chuẩn mực người đời, nhưng trái tim cô là điều đẹp đẽ nhất tôi từng gặp. Từ khoảnh khắc đó, tôi biết: Thắm chính là người tôi muốn đồng hành suốt cuộc đời. Tôi chọn cô không vì ngoại hình, mà vì lòng tốt và sự chân thành mà tôi không bao giờ quên.”

Khi bức thư được đọc lên, cả làng lặng đi. Những người từng chê bai, gièm pha Thắm giờ đây chỉ biết cúi đầu xấu hổ. Hóa ra, đằng sau quyết định tưởng chừng khó hiểu của Hùng là một câu chuyện đầy cảm động về lòng biết ơn và tình người sâu sắc.

Thắm – cô gái từng bị coi thường – nay trở thành người phụ nữ giàu có nhất vùng. Thế nhưng, cô không hề kiêu ngạo. Với số tiền Hùng để lại, Thắm xây trường, làm đường, và giúp đỡ người nghèo trong làng, như cách cô từng lặng lẽ giúp Hùng năm nào.

Câu chuyện của Hùng và Thắm trở thành bài học quý giá cho cả làng. Bởi vẻ đẹp bên ngoài rồi sẽ phai tàn, nhưng vẻ đẹp tâm hồn thì sống mãi. Và đôi khi, điều tưởng như kỳ lạ lại là biểu hiện của một tình cảm chân thành và sâu sắc nhất.

Chia sẻ bài viết:

Theo Tạp chí Sở hữu trí tuệ Copy link

Link bài gốc

Copy Link
https://sohuutritue.net.vn/dai-gia-chung-khoan-ve-tan-que-hoi-vo-ky-la-la-anh-lai-chon-co-gai-xau-nhat-lang-lam-vo-d277316.html